• :
  • :

NSƯT - Tiến sĩ Tân Nhàn: Tôi đã có 20 năm trọn vẹn, cả thành công và mất mát

NSƯT Tân Nhàn chia sẻ về hành trình tròn 20 năm kể từ khi chị đoạt giải Nhất dòng nhạc Dân gian của cuộc thi Sao Mai 2005.

NSƯT - Tiến sĩ Tân Nhàn: Tôi đã có 20 năm trọn vẹn, cả thành công và mất mát

NSƯT - Tiến sĩ Tân Nhàn hiện là Trưởng khoa Thanh nhạc của Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Ảnh: Nhân vật cung cấp

Sau 20 năm, chị đã là NSƯT, Tiến sĩ, giữ vị trí Trưởng khoa Thanh nhạc của Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Những dấu ấn thành công đó có được là nhờ nỗ lực, thực lực hay may mắn, theo chị?

Tôi nghĩ là cần đến tất cả những yếu tố đó. Tôi may mắn hơn nhiều bạn bè cùng trang lứa. Nếu như nhiều bạn học xong cấp 3 vẫn chưa hình dung rõ rệt được con đường muốn đi, chưa biết sẽ học gì, làm gì... Tôi đã mê học nhạc từ nhỏ.

Học hết lớp 10, tôi đã xác định sẽ thi vào nhạc viện (nay là Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam). Thời đó, tôi hay lẽo đẽo theo cô Lan Anh - cũng là chị họ của tôi đến nhạc viện chơi, vào cả khu ký túc xá... và từ thời đó, đã luôn có một thôi thúc mãnh liệt trong tôi là sẽ học nhạc.

Tôi nhìn các thầy cô dạy trong nhạc viện như thầy Trung Kiên, thầy Quang Thọ, cô Lan Anh... tôi rất ngưỡng mộ, và muốn được trở thành người như họ.

Tôi đã hình thành ý thức rất sớm và rất rõ cho hành trình mình cần phải đi trong tương lai, đó là trở thành nghệ sĩ và giảng viên dạy nhạc. Vì đã vạch sẵn hành trình, nên tôi cứ học theo và đi theo đúng lộ trình đó trong suốt 20 năm qua.

Chị có thuộc tuýp phụ nữ tham vọng?

Tôi muốn từ tham vọng ở đây hiểu theo nghĩa tích cực, đó là tham vọng được tìm hiểu chân trời kiến thức rộng mở.

Nhiều người nói, Tân Nhàn khó tính, yêu cầu cao, và rất khắt khe. Chị vừa là ca sĩ vừa là giảng viên thanh nhạc - con người nào gần với chị ở đời thường nhất?

Tôi nghĩ, tính cầu toàn là tính cách nổi trội, xuyên suốt, và hình thành rõ nét nhất con người tôi. Tôi thường đặt ra những yêu cầu khắt khe ngay cả khi là ca sĩ hay giảng dạy. Tôi cho rằng, tính kỷ luật đã làm nên thành công cho nhiều người, trong đó có tôi.

Việc chị song song vừa là ca sĩ vừa tham gia giảng dạy đã hỗ trợ cho nhau như thế nào?

Chúng ta đang chứng kiến thời kỳ phát triển như vũ bão của khoa học công nghệ.

Thị trường âm nhạc với sự bùng nổ của các nền tảng số, các kênh truyền thông, hình thức truyền thông... đã khiến nghệ sĩ thời nay có thêm rất nhiều cơ hội phát triển hơn.

Nhạc số, truyền thông, mạng xã hội đang giúp nghệ sĩ có thể lan tỏa hình ảnh, âm nhạc nhanh hơn, dễ hơn, kể cả thu nhập cũng có nhiều nguồn hơn.

Việc là một nghệ sĩ đã giúp tôi cập nhật các xu thế trên thị trường âm nhạc, có cái nhìn đa chiều với bối cảnh, cơ hội, của xã hội hiện nay, từ đó, tôi có thể đưa kiến thức thực tiễn, thực tế vào giảng dạy, có sự định hướng đúng đắn trong quy trình đào tạo để đáp ứng được yêu cầu của thời đại đang đặt ra cho nghệ sĩ và âm nhạc.

Tân Nhàn. Ảnh: Nghệ sĩ cung cấp
Tân Nhàn. Ảnh: Nghệ sĩ cung cấp

Chị vừa nhắc đến thu nhập. Khi vừa là một ca sĩ đắt show vừa là một giảng viên hẳn nhiên chị có nhiều nguồn thu nhập hơn...?

Tôi sống được với nghề. Thu nhập chính của tôi đến từ công việc ca sĩ. Nhiều ca sĩ khác chạy show 30 ngày, tôi chỉ chạy show 5 ngày, còn lại 25 ngày tôi dành cho công việc giảng dạy, đào tạo, hoạt động trong trường và nghiên cứu khoa học.

Tôi cũng có thể chạy show 30 ngày, nếu chạy show nhiều hơn, tôi sẽ có nhiều tiền hơn. Nhưng với nhu cầu của bản thân mình, tôi chỉ chạy show 5 ngày và sau đó dành thời gian cho những việc mà tôi chú trọng theo đuổi.

Tôi có nhiều mục tiêu khác trong cuộc sống, không chỉ chạy show kiếm tiền (cười). Giống như tôi đã chọn theo đuổi việc học, đã dành rất nhiều thời gian cho việc học, dù học vị Tiến sĩ - không mang lại cho tôi giá trị vật chất. Nhưng tôi chọn con đường đó, vì mang cho tôi những giá trị khác cho bản thân.

Như chị nói, chị đã mất rất nhiều thời gian và nỗ lực để theo đuổi việc học. Thời điểm đó, chị cũng đã kết hôn, sinh con... Chị đã có 20 năm chăm chỉ, hay có cả những đánh đổi?

Điều tôi tự hào nhất về bản thân mình đó là, đã theo đuổi được đến cùng việc học. Để đi được đến cùng hành trình vừa đi học, vừa đi làm ấy, quả thật không dễ dàng.

Đúng là tôi đã phải đánh đổi. Tôi không có thời sinh viên như bao bạn bè. Tôi có tuổi thơ dữ dội. Tôi không có được tuổi trẻ đúng nghĩa, là được sống hết mình với đam mê, không nghĩ ngợi gì... Tôi đã trưởng thành sớm, già trước tuổi, suy nghĩ chín chắn trước tuổi.

Tân Nhàn hiện tại. Ảnh: Nhân vật cung cấp
Tân Nhàn hiện tại. Ảnh: Nhân vật cung cấp

Trong 20 năm, chị cũng đã phải bước qua sóng gió và đổ vỡ hôn nhân. Ai đó đã nói, hành trình trưởng thành của mỗi người sẽ phải có cả sự đánh đổi, mất mát, đổ vỡ... để làm nên con người của mình sau này. Với Tân Nhàn thì sao?

Đổ vỡ hôn nhân không làm nên tôi của sau này. Đổ vỡ là điều tôi không ngờ tới, vì tôi không có dự định đó, và là điều không ai mong muốn.

Mọi người vẫn nói, sự đánh đổi của thành công sẽ là những hy sinh. Giai đoạn đầu khi bắt đầu đi học, quả thật, tôi đã không có nhiều thời gian cho gia đình. Tôi đã mải lao theo những mục tiêu của cuộc đời mình. Tôi quên mất rằng mình có một gia đình cần phải chăm sóc.

Đổ vỡ là lỗi của tôi. Với những thành công tôi có hôm nay, ở chặng đầu tiên, đã có sự giúp đỡ rất nhiều từ người ấy và gia đình ấy...

Nhưng cuộc sống mà, vợ chồng âu cũng là duyên số. Anh ấy sẽ tìm thấy người phù hợp hơn tôi. Cá nhân tôi cũng tin chắc rằng, anh ấy sẽ gặp được người chuyên tâm cho gia đình - mang đến hạnh phúc cho anh ấy hơn tôi.

Sau đổ vỡ, chị có nhìn nhận về hạnh phúc, hôn nhân khác đi?

Tôi vẫn luôn nghĩ, giá như chúng ta có được sự hiểu biết như bây giờ (ở độ tuổi 40) và có được vẻ trẻ trung như ngày xưa - thời 20, thì tốt biết mấy (cười).

Nếu sống khác đi, thành công có thể sẽ giới hạn lại.

Bây giờ, tôi già rồi (cười) nên chỉ tập trung cho vài mũi nhọn nhất định trong cuộc sống, không còn quá nhiều mũi nhọn như xưa. Tôi không học thêm, không dạy thêm. Công việc ở khoa, tôi cố gắng, nỗ lực sắp xếp để hoàn tất vào thứ 6, để dành thời gian 2 ngày cuối tuần cho gia đình, con cái.

Gia đình tôi quy ước với nhau, 2 ngày cuối tuần sẽ đi chơi, du lịch, dành thời gian cho nhau. Bởi vậy, cứ đến chiều thứ Sáu là gia đình tôi vui lắm, vậy là hết tuần rồi, ngày mai (thứ Bảy) chúng tôi sẽ cùng nhau đi chơi.

20 năm đã qua với chị ngắn hay dài?

Không quá ngắn và cũng không quá dài. Tôi nghĩ, 20 năm là vừa đủ cho một hành trình vất vả có được thành công. Tôi đang ở điểm rơi và độ chín. Nếu ít hơn chưa chắc đã có được thành công, nếu dài hơn thì sẽ hơi muộn.

Mất mát hay thành công đều là điều tuổi trẻ phải đi qua. 20 năm qua - tôi đã có hành trình thanh xuân trọn vẹn, đi đúng đường, sống có ý nghĩa và có giá trị.

Bài viết liên quan

Nội dung đang cập nhật...