Xuân đã về, Tết đã đến với mỗi căn nhà
Những ngày trước Tết, nơi vui nhất, nơi giữ lại nhiều nỗi nhớ, niềm thương nhất là sân ga, bến xe. Dù ai ai cũng vội vàng, nhanh chóng để hoàn thành nốt những công việc của năm.

1.
Những ngày trước Tết, nơi vui nhất, nơi giữ lại nhiều nỗi nhớ, niềm thương nhất là sân ga, bến xe. Dù ai ai cũng vội vàng, nhanh chóng để hoàn thành nốt những công việc của năm. Có những người đã hoàn thành mục tiêu, nay lên tàu, lên xe trở về bên mái ấm quê nhà - nơi có bố, có mẹ, có anh chị em. Nơi ấy có con đường nhỏ ngoằn ngoèo vẫn lầy bùn mỗi khi mưa xuống. Gần cuối con đường là bờ rào được bố tỉa cắt vuông vức dẫn tới khoảng sân mẹ quét sạch lá rụng mỗi sớm... Có người kết thúc năm làm việc muộn, chỉ kịp chạy ra ga, mua vội tấm vé, lên tàu ngồi mường tượng đến nồi bánh chưng bố mẹ đang nấu trong sân trước nhà. Lúc ấy, chỉ nghĩ đến mùi khói củi quyện trong hơi lạnh mùa Đông cũng có thể rưng rưng.
2.
Dù đông đúc, kẻ ở người đi bịn rịn, có cả nụ cười lẫn nước mắt nhưng sân bay ngày trước Tết chỉ mang lại cảm giác gấp gáp. Cái vội vàng ở sân ga, bến xe vẫn là của nhịp sống chậm nên dễ làm người ta bùi ngùi hơn. Dù có người tiễn hay không, cứ ra đến sân bay là người ta chỉ còn nghĩ đến việc tới quầy làm thủ tục check-in, đi qua khu vực kiểm tra an ninh và vào phòng chờ ra tàu bay. Bước qua cửa an ninh, mỗi người chỉ còn một mình với chuyến bay ở phía trước, không thể nhìn thấy những người ở lại như khi đứng trên sân ga, bến xe cứ xa dần khi tàu, xe chuyển bánh... Đi máy bay, chỉ khi đã yên vị ở hàng ghế chờ trước cửa ra máy bay, ngồi ở đó cả tiếng đồng hồ mới bình tâm cho nỗi nhớ, cho ký ức ùa về. Nhưng thôi, dù là sống chậm hay chạy đua với thời gian, khi đang trên một hành trình, ai cũng mong muốn - hành trình về nơi chôn nhau cắt rốn để đón Tết.
3.
Tết đến, ngoài những chuyến xe của lái buôn, hoa đào và hoa mai vàng còn theo chân những người con đi làm xa nhà về quê ngày Tết. Có người, cứ 27 Tết lại chọn mua bằng được một cành đào La Cả, tìm một chai nhựa cắm vào, lấy khăn mỏng ướt quấn quanh phần cành để mang về quê ở miền Trung. Năm đầu tiên mang cành đào về quê trên chuyến tàu Bắc - Nam, có người cứ nửa ngày lại mang cành đào ra khu vệ sinh để phun nước. Tàu dừng ở ga quê hương, nhân viên nhà tàu giúp hành khách một tay để cành đào được đưa xuống an toàn. Không phụ lòng người, hoa đào nở bung trên tán tròn xoe, nhuộm hồng cả một góc nhà. Tết năm ấy, nhà vốn đông khách vì các con đi làm ăn xa về, bạn bè đến thăm nhau, lại càng đông hơn vì các cụ già chống gậy đến xem hoa đào. Nhiều người lần đầu tiên tận mắt thấy hoa đào phải sờ vào xem là hoa thật hay hoa giả...
Giờ, đào đã có ở chợ hoa thị xã khi Tết về. Nhưng để mua một cành đào trưng Tết vẫn không phải dễ, bởi tiền mua một cành đào có thể mua thêm nông cụ để ra Giêng xuống đồng. Nhưng, có năm, người đi làm xa không về ăn Tết để tranh thủ kiếm thêm tiền tăng ca ngày lễ ở thành phố vì giá ngày công cao hơn, lại cố mua một cành đào nho nhỏ, mang về cắm góc nhà để cảm thấy Xuân về.
(Bài đăng trên Ấn phẩm đặc biệt Lao Động Cuối Tuần Xuân Ất Tỵ)